Search results
Anh [C]đã từng sống những ngày hồn [Em]nhiên Ta [Am]nói cười, ngỡ mãi là bình [G]yên Rồi mai thức [F]giấc cơn mơ này trôi xa Mặc lên chiếc [Fm]áo em đan ngày hôm qua Chờ em góc [Dm7]phố thân quen, nghe em nói: anh [G]à.
[E] Xa xa một nhánh cây tàn [Am] khô. Đôi tình [ Am ] nhân kia hãy hôn [ D ] nhau đi [ E ] Tìm trong làn môi nồng ấy những mùa đông còn ấm
Anh [C]đã từng sống những ngày hồn [Em]nhiên Ta [Am]nói cười, ngỡ mãi là bình [G]yên Rồi mai thức [F]giấc cơn mơ này trôi xa Mặc lên chiếc [Fm]áo em đan ngày hôm qua Chờ em góc [Dm7]phố thân quen, nghe em nói: anh [G]à.
1. Anh [C] đã từng sống những ngày hồn [G] nhiên Ta [Am] nói cười, ngỡ mãi là bình [Em] yên Rồi mai thức [F] giấc cơn mơ này trôi xa Mặc lên chiếc [Fm] áo em đan ngày hôm qua Chờ em góc [Dm] phố thân quen, nghe em nói: anh [G] à. 2. Anh [C] lúc này sống những ngày dở [G] dang
Anh [C] đã từng sống những ngày hồn [G] nhiên. Chờ em góc [Dm] phố thân quen, nghe em nói: anh [G] à. 2. Anh [C] lúc này sống những ngày dở [G] dang. Tập quen với [Dm] những đơn côi lặng im đến [G] thế. Rồi [Dm] cũng theo ai mang em về nơi xa [G] xôi. Mùa [Dm] đông không em anh nghe [G] con tim mình lạnh [C] căm.
Nếu ân [Am] tình cầm bằng nước qua [E7]cầu Ước hẹn [G] nhiều nào có nghĩa gì [C] đâu Từ xa [E7] nhau tìm cơn mộng [Dm] đắng
Từng mùa đông theo [Am] qua, Anh đã [D7] quen với định đời băng [G] giá. Xưa [G7] hôn Em một [C] lần rồi đau thương tràn [Bm] lấp. Anh yêu Em một [E7] ngày và xa em trọn [Am] kiếp. Nên Anh yêu mùa [D7] đông, nên Anh yêu mùa [C] đông! Ôi [D7] mùa đông của [G] Anh!