Search results
Quẳng Gánh Lo Đi Và Vui Sống - Dale Carnegie - Chương 1. Mùa xuân năm 1871, một thanh niên đọc được một quyển sách chứa 21 từ sẽ có ảnh hưởng vô cùng sâu sắc đến tương lai của anh. Anh là sinh viên y khoa đang thực tập ở Bệnh viện đa khoa Montreal, Canada.
Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi… và vui sống này chính để chỉ cho ta cái cách diệt những kẻ thù vô hình ấy. Ta thiệt khó thắng vì chúng ngự trị ngay trong thâm tâm ta, nhưng ta phải thắng, vì thắng mới có thể SỐNG được.
Trong cảm nhận của mãnh hổ, trời chiều không đỏ rực mà là lênh láng máu sau rừng. Mặt trời không lặn mà là chết. Phút đợi chờ của chúa sơn lâm sẽ chiếm lấy riêng phần bí mật của rừng đêm, để tung hoành.
Bên kia sông Đuống là tiếng lòng tri ân sâu nặng của Hoàng cầm, ông viết tác phẩm như trả một món nợ nghĩa tình cho quê hương, bài thơ là những nhịp cảm xúc lúc sôi sục trào dâng, lúc tha thiết ân tình, ân tình phát khởi tự trái tim nghệ sĩ.
7 paź 2021 · “Cuộc đời tuy dài thế. Năm tháng vẫn đi qua. Như biển kia dẫu rộng. Mây vẫn bay về xa”. Câu 1, 2 song hành đối xứng với câu 3, 4 làm cho giọng thơ, âm điệu thơ tha thiết, ngọt ngào. Cấu trúc chính – phụ được sử dụng đắc địa: “tuy… vẫn… “, “dẫu… vẫn”, ý thơ được khẳng định mạnh mẽ.
4 lut 2008 · Giặc kéo lên ngùn ngụt lửa hung tàn. Ruộng ta khô. Nhà ta cháy. Chó ngộ một đàn. Lưỡi dài lê sắc máu. Kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang. Mẹ con đàn lợn âm dương. Chia lìa đôi ngả. Đám cưới chuột đang tưng bừng rộn rã. Bây giờ tan tác về đâu? Ai về bên kia sông Đuống. Cho ta gửi tấm the đen. Mấy trăm năm thấp thoáng mộng bình yên. Những hội hè đình đám.
“Than ôi! sắc nước hương trời, (1065) Tiếc cho đâu bỗng lạc loài đến đây? Giá đành trong nguyệt trên mây, Hoa sao hoa khéo đọa đầy bấy hoa? Tức gan riêng giận trời già, Lòng này ai tỏ cho ta, hỡi lòng? (1070) Thuyền quyên ví biết anh hùng, Ra tay tháo cũi sổ lồng như chơi!” Song thu đã khép cánh ngoài, Tai còn đồng vọng mấy lời sắt đanh.